nghe thiên hạ dạo này khen 81 án tây du lắm, mình nhất định phải mua để đọc, đơn giản vì không tìm bản đọc online được :))))
Bốc Án là cuốn khiến mình nửa đêm đi gg tìm link dể đọc tiếp, ai đời nó dừng dịch đúng chỗ đang hay:)))) lúc anh chị tấm cám của mình hỏi mình đang đọc truyện gì, lúc đó chả hiểu sao bật ra đc câu: Bốc mộ ạ :)))) khiến cả đám nghe xong nín re :))))
bốc án là tuyển tập gồm 6 truyện ngắn về truyền kì phá án của Lý Thuần Phong, nhân vật có thật trong lịch sử, có tài về thiên văn, địa lý, y thuật... những vụ mà ảnh phá đều mang màu sắc thần bí nhưng lại được lí giải logic và có căn cứ, ngắn gọn nhưng thú vị, nhiều lúc đáng sợ bỏ xừ, cảm giác như xem lại Tuổi trẻ của Bao Thanh Thiên ngày xưa.
bên cạnh ảnh có một Uất Trì Phương là võ quan trẻ tuổi, nhiệt huyết và chí khí, làm người ta đồn rằng truyện này có hint đam mỹ, đính chính luôn, không có nhé, đỡ mắc công như mình, đọc đến cuối mới ngớ ra, bị người ta lừa đó, họ chả có gì cảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
ngoài tính trinh thám li kì, khá hấp dẫn, tui còn thích một điểm nữa là ngôn ngữ ngắn gọn, xúc tích, không dài dòng, lan man, cũng không viết thừa, đôi chỗ dí dỏm, miệng lưỡi của Thuần Phong tuy không thuộc loại sắc lẻm nhưng đôi khi cũng biết đùa :))) uất trì phương mấy lần ôm hận :)))) hắn thật thà dễ bị người ta nhìn thấu tâm tư, dễ bị chọc :))))
có một nhân vật phụ mình cực thích, đó chính là thằng nhóc Dao Quang, cái kẻ keo kiệt, lúc nào cũng nhăn nhó, cằn nhằn như một ông già, mắng tiên sinh nhà hắn như cơm bữa, người ngoài nhìn vào không khéo lầm tưởng hắn mới chính là chủ nhân của Tùy ý lâu chứ không phải gã lười biếng lại hay lo chuyện bao đồng, rồi còn kết bạn với một đám vô công rồi nghề, chẳng ra gì :)))) lúc mắng cái này, uất trì phương đã tái mặt vì hắn chính là bạn của Thuần Phong nha :)))
Dao Quang lại rất giỏi tính toán, tính đâu ra đó, vừa nhanh vừa chính xác lại rất rõ ràng, khiến không ai cãi được, lại cực kì tiếc của :))) thằng bé có 15 tuổi, mặt non choẹt nhưng tính như một ông cụ non vậy :))) Thuần Phong cũng là do được thằng nhóc này chăm sóc, lo toan cho Tùy ý lâu, nếu không chắc chỗ đó sẽ sập tiệm mất :)))
tính ra sư phụ giỏi thì có sư đồ giỏi thôi, về khoản mê tiền và keo kiệt thì giống y đúc tiên sinh nhà hắn chứ ai vào đây :))))
có một chút tình yêu mỏng manh, nhẹ nhàng nhưng cũng khiến ngta tiếc nuối, đó chính là tình cảm mà quận chúa Phất Vân dành cho Lý Thuần Phong, dù hắn đã từ chối, bởi vì hắn biết, tình cảm ấy sẽ không đi đến đâu, công chúa là người của hoàng tộc, chuyện kết hôn không thể tự định đoạt, còn hắn, là một gã góa bụa, lấy vợ lúc 17 tuổi, bị cả gia đình đoạn tuyệt, nhưng cuộc hôn nhân của hắn cũng chỉ được 3 năm, vợ hắn mất, hắn như vậy sống, đến khi biết Phất Vân thì đã là 7 năm sau. Chuyện này, hắn chỉ tóm gọn lại trong vòng 1 câu nói nhưng cũng khiến người ta âm thầm đau lòng cho hắn, 3 năm ấm nồng và 7 năm cách trở âm dương, tính ra tròn 10 năm rồi
hắn đã nói với Phất Vân, trong vòng 10 năm sẽ không quên tên nàng :) nàng, rút cục đã bị gả đi nước khác làm thông hôn, kỉ vật nàng tặng hắn chính là sợi dây truyền của mẹ nàng truyền lại cho nàng. hắn sẽ nhớ nàng tới 10 năm sau chứ :)
Nếu bốc án tiếp tục ra thêm cuốn nữa, mình vẫn sẵn lòng mua.
Còn 81 án tây du
với mình, đó là một sự thất vọng :)
đã cố gắng đến lần thứ 4 để không drop nó, vật vã mãi mới kết thúc :)
có thể là do cách hành văn lan man, thực sự với một câu chuyện từ thời thịnh Đường mà mô tả nhân vật bằng từ cạn lời, hay hê hê là tui cảm thấy muốn đánh người dịch rồi
mở đầu truyện nghe có vẻ hấp dẫn nhưng diễn tiến từ đầu, khá là không muốn đọc :)
vụ án trong tập này là về Lý Thế Dân bị tập kích trong chùa Hưng Đường, Huyền Trang và Ba La Diệp đã phải lăn lộn rất lâu mới khám phá ra bí mật to lớn trong chùa Hưng Đường và tìm cách bảo vệ vua, nhưng rút cục, cái bẫy này, Lý Thế Dân vốn đã biết về nó từ 1 năm trước :) kết quả Ba La Diệp chết oan, Huyền Trang vào cửa tử để bảo vệ vua, nhưng ông ta lại vắn tắt ngắn gọn rằng ổng biết thừa vở kịch này và ổng ta cũng rất muốn biết người ta diễn nó thế nào :)
mọi sự cố gắng, mạo hiểm cả tính mạng để bảo vệ vua tới lúc nghe vua nói câu nói đó, mình chỉ muốn vả cho ổng 1 cái, ổng đóng kịch hay lắm :)
đó là một kế hoạch vừa lớn lại vừa được tính toán chu toàn, nhưng rút cục hỏng vì một mắt xích quan trọng đã quyết định bán đứng đồng đội để đổi lấy an toàn cho bản thân :) kể ra, thiên thời địa lợi đã có, chỉ có nhân hòa là không có, bởi vậy kế hoạch của Pháp Nhã và Thôi giác mới bị phá tan, đáng tiếc là di sản to lớn mà họ mất bao năm xây dựng đã bị phá tan :)
trong toàn bộ câu chuyện này, ta thương Ba La Diệp cũng thương Lục La, thương luôn Quách Tể, hắn là một đại hán thật thà, tốt bụng, trọng nghĩa khí, dù biết vợ phản bội nhưng vẫn tha thứ và yêu nàng vô điều kiện, cuối cùng đứng trước lựa chọn phản bội vua và giữ lời hứa với vợ, hắn chọn giữ lời hứa và để tạ tội với vua, hắn đã chọn cái chết để đền tội. hắn là một nhân vật đáng thương cũng rất đáng tiếc cho hắn.
thương Lục La si tình mà đợi Huyền Trang đến cuối đời, thương cô ngốc ngếch tin và đợi hắn cả một đời mà không được một lần hồi đáp. Có một đoạn mà Lục La tỏ tình, tui thích đoạn này nhất :))
"ta thật lòng yêu thương ngươi, làm sao, không được à?
huyền trang không nói gì chỉ lẩm nhẩm niệm kinh phật
Ba La Diệp nói tình yêu tuyệt đối không phải là chuyện mất mặt, nó là tình cảm đẹp nhất trên đời. Lục La nước mắt lưng tròng:" Ta thực lòng yêu thương ngươi, vì sao không dám nói ra? Vì sao phải che giấu? Ngươi là đệ tử phật môn, ngươi là thánh nhân, có thể cắt đứt lục dục, vứt bỏ hồng trần, ta chỉ là một người bình thường, yêu thương là lỗi của ta sao?
- Xem ngươi đã làm được chuyện tốt thế nào chưa! Huyền Trang hùng hổ trợn mắt nhìn Ba La Diệp
Ba La Diệp ấm ức:" Ta chỉ nói với tiểu thư về già ma kinh chứ có bảo tiểu thư đi yêu một hòa thượng đâu?
Huyền Trang tức đến khó thở nhưng lại không làm gì được hắn.
hahahhaah đọc đến đoạn này, ta cười chết :)))) Lục La vậy mà khiến Huyền Trang vốn giỏi biện luận, vốn là chưa từng thua một ai phải câm nín, chỉ còn biết quay sang quạu Ba La Diệp, nhưng Ba La Diệp trả lời khiến hắn câm nín :)))))
đúng vậy, cô ấy chỉ là một người bình thường, có lòng yêu thương là chuyện đương nhiên, chỉ là người cô yêu lại là thánh nhân :))))))
nhìn chung, ngoại trừ đoạn đầu khá lan man và nhiều khi rất nản nhưng đọc về sau thì khá là cuốn, cách xây dựng truyện cũng khá tỉ mỉ, hoành tráng, có một vài điểm sáng
nhưng mà nếu 81 án tây du học cách viết của Bốc Án và cách giãn chữ của Bốc Án thì chắc chắn không tốn nhiều giấy đến như vậy, có thể tóm gọn thì tóm gọn, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, nhìn cách giãn chữ của 81 án tây du như kiểu cố gắng bôi cho nhiều trang, thật không thích lắm :))))
một điểm chung giữa bốc án và 81 án tây du đó chính là trong 1 vụ án của bốc án có trùng với tập này của 81 án tây du, về nhât vật thì mình thích cách xây dựng Huyền Trang trong bốc án hơn so với Huyền Trang trong 81 án tây du, một vị sư trẻ mưu trí, trẻ tuổi, thông tuệ. Tuy nhiên, 81 án tây du cũng xây dựng nhân vật Huyền Trang khá tốt :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét