Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2023

Review một số truyện ngắn được dịch trên facebook gần đây

 mấy ngày nghỉ vừa rồi có lướt facebook và đọc full 2 bộ ngắn, khá là hay.

một là ta không làm thiếp

hai là kiếp này cho chàng

nói về 2 trước đi :)))

kiếp này cho chàng khá ngắn, nhưng khá hay và trọn vẹn cái kết, í mình là cái kết này đẹp đến nỗi không có một đáp án nào có thể tốt hơn như thế, đủ nhân văn, đủ hạnh phúc cho các nhân vật, vừa công bằng vừa đáng giá.

năm xưa tống nhạn thư và thẩm quy trì có hôn ước từ nhỏ, đến thời điểm kết hôn thì nhà họ thẩm bị gặp nạn, tán gia bại sản, thẩm quy trì đến nhà tống thượng thư, mang theo hôn ước, nhưng cái hắn nhận được là sự lạnh nhạt và khinh rẻ từ gia đình nhà vợ tương lai, tống nhạn thư khi đó là tiểu thư ngàn vàng, tính khí kiêu ngạo, đã từng hạ nhục hắn, hắn-vì vậy mà ghi nhớ không thôi, ngày hắn đỗ đạt, hắn liền xin hoàng thượng cưới cả 2 chị em tống nhạn thư và tống doanh, sỉ nhục nhạn thư bằng cách không bước qua cửa phòng nàng, thậm chí khăn trùm đầu cũng không thèm gỡ.

hắn từng bước lên mây, từng bước quyền khuynh triều thế, một tay cũng là do tống nhạn thư hết lòng vì hắn mà phò trợ, dù hắn với nàng chỉ có hận và căm ghét, chỉ là nàng lại yêu hắn đến cạn kiệt và bị hắn hạ nhục, giày vò đến nỗi phải tự cắn lưỡi tự tử trước mặt hắn :)

hắn trả thù nàng, hành hạ nàng, đẩy nàng vào chỗ chết nhưng nàng, lại dốc hết lòng vì hắn, đến khi bản thân đã cảm thấy tuyệt vọng, đến nỗi phải tự sát trước mặt hắn,

cái chết của nàng là để giải thoát cho nàng, cuộc đời khốn khổ của nàng đã đến giới hạn tột cùng của bi thương rồi.

một tiểu thư lá ngọc cành vàng, được cha mẹ nâng niu hết mực, tài năng có thừa, dung mạo mĩ miều, tất cả lại chết trong uất hận vì người chồng mà chính nàng đã hết lòng yêu thương đến cạn kiệt :)

khi thổ phỉ bắt 2 chị em nàng để uy hiếp, đòi đổi lấy 10 rương vàng, hắn, chỉ đưa tới 5 rương, để cứu em gái nàng và mặc kệ nàng :)

nàng bị thổ phỉ đem giết, may mà được vương gia què cứu lại 1 mạng.

cuộc đời đó chấm dứt, nhưng nàng được trọng sinh lần nữa

có vẻ ông trời cũng thương lấy nàng, nên cho nàng được chơi game lại lần nữa, game này chắc chắn nàng sẽ thắng, không thua lấy ông trời, không để bản thân phải chết trong khuất nhục lần nữa

nên lần này, nàng, lựa chọn Lục Uyên,vị vương gia què đã từng cứu nàng :)

thời điểm quay trở lại,chính là lúc thẩm quy trì bước vào cửa phủ nhà nàng, bởi vì đã biết nàng đã từng 1 lần khiến hắn bị sỉ nhục, nên lần này nàng, sẽ gỡ nút thắt từ đầu, sau đó nàng lại cứu anh trai, cũng cứu Lục Uyên- vị vương gia què của kiếp trước, kiếp này thật hay, nàng có thể lấy thân báo đáp Lục Uyên rồi.

mọi chuyện may mắn thuận lợi, anh trai nàng không mất mạng, tương lai tươi sáng phía trước của anh trai và cả gia đình may mắn giữ được, Lục Uyên may mắn không bị què, hắn cũng không trở nên âm trầm như kiếp trước, hắn,còn có thể tiếp nhận nàng :)

người duy nhất không thay đổi là thẩm quy trì, hắn vẫn tự cao, hắn vẫn ôm hận vì lần này, tống nhạn thư đã dứt khoát từ hôn hắn, gánh lấy tiếng tham phú phụ bần, tự mình gánh tiếng xấu, không quan tâm thế gian đồn đoán, nàng, một lòng muốn bù đắp ân nhân kiếp trước và dứt khoát với thẩm quy trì.

vậy nên thẩm quy trì kiếp này đáng thương lại càng đáng thương, hắn không tiếp nhận tống doanh để sỉ nhục tống nhạn thư nữa, hắn cũng không dễ gì hạ nhục nàng lần nữa.

đến khi Lục Uyên và Tống Nhạn Thư đã tâm đầu ý hợp, nàng gặp 1 trận sốt, sau khi tỉnh dậy, nàng đã quên hết chuyện của kiếp trước, quên hết những đau đớn, hận sầu của kiếp trước, quên đi mình đã từng vì ai mà vong mạng, quên đi ai đã reo rắc khổ đau cho cuộc đời nàng, quên đi tấm lòng của nàng đã dành cho ai, chỉ còn kiếp này, chỉ còn người đã lẻn vào khuê phòng cho nàng uống thuốc, canh nàng cả đêm dù mồm miệng lạnh lùng, đáng ghét :))

nàng và Lục Uyên cùng trải qua kiếp nạn và ở bên nhau.

còn thẩm quy trì, thật vui khi hắn lại nhớ được chuyện kiếp trước, nhớ rằng hắn đã từng cưới người hắn yêu, từng được người ấy hết lòng hết sức phò trợ nhưng hắn lại hết lần này đến lần khác sỉ nhục nàng ấy, khiến nàng ấy uất hận đến mức tự sát, hắn, ghi nhớ món nợ này, nhưng nàng ấy, giờ đây lại quên đi tất cả, quên đi hết những chuyện của kiếp trước, quên hắn, đã quên hắn rồi..

hắn phải ôm mối ân hận đấy nhưng không biết trả cho ai, không ai còn quan tâm hắn, yêu thương hắn đến như vậy nữa, hắn thật sự đáng thương, thật đáng thương, không biết sống vì điều gì nữa, hắn sẽ mãi mãi nhớ, hắn đã nợ nàng một đời hạnh phúc, hắn thật ra cũng từng yêu nàng, nhưng mối hận bị sỉ nhục ấy, khiến hắn muốn hành hạ nàng, muốn nàng như con chim tước bị nhổ từng cọng lông kiêu ngạo lộng lẫy kia và rơi vào vực sâu, giờ đây, chỉ còn mình hắn nhớ những chuyện xưa, thật đáng đời.

tống doanh, ở kiếp trước là con thứ nên mọi sự ưu ái không đến được tay, đều là của tống nhạn thư, con thứ sẽ không được hôn sự tốt, nên để trả thù, đã nhìn chăm chăm vào tống nhạn thư, chỉ cần chị cô thích gì, cô sẽ giật cho bằng được, kiếp trước cô giật được thẩm quy trì, vì biết chị cô yêu thẩm quy trì đến mù quáng, còn gì vui bằng nhìn chị cô ghen chết, giận chết mà không làm gì được.

cũng may tống doanh khi đó chỉ giật thẩm quy trì, không hề nhìn ra vị vương gia què cũng âm thầm yêu chị cô, nên đã vui mừng hơi sớm.

kiếp này, tống nhạn thư đã để cô được chọn, được chọn người chồng mà cô muốn lấy, cô liền không chọn thẩm quy trì :) bởi vì nhạn thư không yêu thẩm quy trì nữa :) 

thật ra thì, số phận con thứ cũng thật đáng thương, phải nhìn mặt người khác mà sống, cũng chẳng vui vẻ là bao :)

*****

quay về truyện 1: ta không làm thiếp.

Tống chiêu chiêu là con ngoại thất của thượng thư trong triều, tức là mẹ con nàng là vợ lẽ được người ta nuôi bên ngoài, cả 2 thậm chí còn không được vào cửa phủ thượng thư, không có tên trong gia phả, nói chúng là dạng tiểu thiếp, ngôn không chính, danh không thuận, nên dù nàng có xinh đẹp yêu kiều đến nhường nào, thì nàng vẫn không thể làm chính thê, chỉ có thể chết già trong tiểu viện hoặc để cha nàng túy ý đem cho người ta làm lẽ...

nàng, không muốn sống cuộc sống như mẹ nàng.

nàng, không làm thiếp, nàng phải làm chính thê- cưới ai, không cần biết :)

giang hoài lần đầu tiên gặp nàng là do được nàng cứu, muốn trả ơn, liền mang tiền tài ra trả ơn, nhưng nàng không thiếu, không cần tiền, nàng cần lang quân.

giang hoài si mê nàng nhưng hắn cũng nói rõ, hắn, sẽ không lấy nàng làm chính thê, nàng thích hợp làm hoàng yến, gã đàn ông nào cũng muốn bắt về nuôi, nhưng không ai muốn cưới nàng làm chính thê :)

hắn đến với nàng vì sắc đẹp, tình yêu của hắn mang tính chiếm hữu, hắn luôn khẳng định, nàng là con gái ngoại thất nên sẽ không ai dám lấy nàng làm chính thê cả, hắn, sẽ cố gắng xin hoàng thượng cưới bình thê, cho nàng danh phận.

nhưng mà nàng, muốn làm chính thê- mặc áo hỉ đỏ, bước qua cửa phủ.

nên nàng, không lấy hắn đâu :)

cuối cùng nàng gặp được Tiêu Nhiên- không phải lang quân mong muốn, nhưng lại yêu nàng hết mực, vì nàng, sẽ không nạp thiếp, vì nàng, sẽ cho nàng hôn nhân như mong đợi, mọi thứ nàng muốn, chàng đều sẽ làm được.

Tiêu Nhiên nói tiền tài không sánh được với nàng, tiêu nhiên cũng nói nàng là nữ tử ngoại thất cũng không sao, hắn không để tâm, hắn- yêu nàng là vì con người nàng- không vì danh phận mà khinh khi nàng.

bởi vậy, giang hoài dù có phá đám cưới, cướp dâu, thậm chí chấp nhận đội mũ xanh, nuôi con kẻ khác cũng không muốn mất Chiêu Chiêu, thì đến cuối cùng, hắn vẫn mất nàng, nàng tự vẫn...

may nhờ Bạch Yên Nhiên- là chính thê của giang hoài cứu, mẹ con chiêu chiêu được cứu sống và đoàn tụ với Tiêu Nhiên- một nhà 3 người hạnh phúc bên nhau

giang hoài, cũng đã biết điều đó, hắn- cuối cùng cũng từ bỏ, cô quạnh trên con đường phía trước.

sống thời đó thật khổ, giang hoài không thoát định kiến, cũng không vượt định kiến mà dũng cảm cưới chiêu chiêu, dù cho hắn cố gắng bao nhiêu thì cái hắn làm được, chung quy cũng là thân phận bình thê cho người con gái hắn yêu- nhưng nàng- lại chỉ muốn làm chính thê :)

hắn yêu nhưng lại không quan tâm đến ước nguyện của nàng, không hiểu vì sao nàng lại quan tâm danh phận chính thê, coi thường điều nàng nói, nghĩ nàng chỉ cần chăm lo no đủ là được, nhưng nàng, không có thiếu tiền mà :)

Bạch Yên Nhiên thật tốt, vì lời dặn dò của người bạn thuở thiếu thời, cũng là anh trai chiêu chiêu, nhờ nàng chăm sóc cô bé, nên nàng chấp nhận vào cửa giang gia, chấp nhận hôn sự không có tình yêu, chấp nhận chồng mình có tiểu thiếp, chấp nhận tất cả vì tiểu thiếp kia chính là người nàng muốn chăm sóc.

nghĩ đến quãng đời còn lại của nàng, cũng buồn biết bao...

chiêu chiêu, nàng có nhiều người yêu thương như vậy, nàng thật may mắn...



Thứ Hai, 20 tháng 2, 2023

Giang Trừng- Giang tông chủ (Ma đạo tổ sư) review

 tự nhiên mở lại Ma đạo tổ sư anime để xem, tự nhiên lại muốn nói về Giang Trừng- Giang Vãn Ngâm- Giang tông chủ, người anh em của Ngụy Anh- Ngụy Vô Tiện- Di lăng lão tổ :))

nguyên cái tên cho một nhân vật đã có hẳn 3 cái, chả hiểu sao tác giả lại giỏi thế, một cái tên đã mệt, lại còn hẳn 3 tên cho mỗi nhân vật, ài...

mỗi lần xem lại đều rớt nước mắt, nhưng mà lần này, muốn nói thêm về giang tông chủ đi

giang trừng, từ thời thơ ấu, đã rất mong nhận được sự đối đáp dịu dàng từ cha hắn, cũng rất mong được cha hắn ôm nựng; nhưng mà, rất tiếc là, Giang sư thúc lại làm thế với Ngụy Vô Tiện, chứ không phải là hắn, ánh mắt cha hắn dịu dàng nhìn Ngụy Vô Tiện, dịu dàng ôm lấy Ngụy Vô Tiện khi thấy thằng bé sợ hãi, mọi sự ân cần mà hắn cần, có lẽ cũng chỉ thế thôi, nhưng suốt thuở thiếu thời ấy, hắn vẫn luôn không nhận được.

hắn rất thích chó, thích nuôi chó, Mạt Lị, Phi Phi, Tiểu Ái nhưng vì Tiện sợ chó, cha hắn bắt hắn đem cho hết đi, vì cái gì chứ, tại sao hắn không được nuôi chó chỉ vì Tiện, tại sao cha hắn không vì hắn mà lại vì Tiện, tại sao cha hắn lại bắt hắn chia phòng ngủ cùng Tiện, hắn mới là con ruột cơ mà, tại sao cha ôm Tiện mà không ôm hắn...

hắn biết cha mẹ hắn vốn không hợp nhau, hắn biết cha hắn đối xử với mẹ hắn vốn rất lạnh nhạt, hắn cũng biết mẹ hắn tính tình không tốt, cũng ít khi nào nói lời yêu thương với hắn.

ấn tượng thuở thiếu thời luôn khiến người ta nhớ rất lâu, rất lâu và biến thành nút thắt giữa hắn và ngụy anh.

hắn nghe người ta hết lời khen Ngụy Vô Tiện, hắn luôn là kẻ đứng thứ 2... mọi người nói hắn hiếu thắng, hắn không bằng Ngụy Vô Tiện. hắn đã cố gắng, hắn không kém cỏi gì, chỉ là, hắn vẫn không vượt qua được Ngụy Vô Tiện, lục kĩ, Ngụy Anh đều đứng đầu..

nhưng thuở thiếu thời ấy, hắn và Ngụy Vô Tiện vẫn là 2 huynh đệ thân thiết nhất, vẫn luôn là Vân Mộng song kiệt, giang trừng dù mồm miệng cay nghiệt tới đâu, vẫn luôn là kẻ nhặt xác cho Tiện, vẫn luôn là bảo vệ cho Tiện mỗi khi bị Ngu phu nhân đánh đòn hay mắng mỏ...

nếu mọi sự chẳng có gì thay đổi, hắn sẽ làm giang tông chủ đời nối tiếp và Tiện sẽ làm phụ tá cho hắn, làm một đôi Vân Mộng song kiệt.

nhưng mà đời không như mơ, ở thời thanh niên đẹp nhất, lứa tuổi đẹp nhất của đời người, giang trừng một đêm mất tất cả, bố mẹ bị giết, nhà cửa bị đập nát, toàn bộ liên hoa ổ của hắn bị đốt trụi, nhờ ơn Ôn gia, cũng vì Tiện đã cố cứu người mà gây hấn với Ôn gia, Ôn gia lấy cớ đó mà một đêm diệt sạch Liên Hoa ổ- một đêm ấy, hắn thoát chết, tỉnh lại đã mất đi linh lực, hắn, trắng tay, ở lứa tuổi thanh xuân, hắn mất tất cả trong 1 đêm- hắn có bao nhiêu đau khổ, uất hận, có bao nhiêu khổ sở, bao nhiêu cay đắng, lại vô dụng, cả đời không thể cầm kiếm, không thể rửa hận cho cha mẹ, bản thân lại trở nên vô dụng...

đả kích biết bao nhiêu, hắn, chỉ còn lại chị gái và Tiện...

hắn đã được người ta giúp đỡ để lấy lại linh lực, hắn có thể trả thù, hắn đã làm Giang tông chủ, hắn cùng Tiện đã trả thù được Ôn cẩu, thế nhưng miệng người đời lại chỉ biết đến Tiện một thân một mình với đàn tẩu thi có thể quét một trận oanh oanh liệt...

trong miệng người đời, hắn luôn luôn thua kém Tiện một bậc... dù có là bao nhiêu năm đi nữa, dù hắn đã cố gắng bao nhiêu đi chăng nữa....

hắn có một người chị hiền thục vô cùng, trái tim ấm áp của Yếm Ly đã che chở cho cả hắn và Tiện suốt những năm ấu thơ đến khi cha mẹ qua đời, nàng, chính là cái chăn ấm áp, để cho hắn có nơi tìm về.

vậy mà, sau cùng, chị hắn lại vì Tiện mà vong mạng, anh rể hắn cũng bị người của Tiện giết chết, hắn chỉ còn lại 1 đứa cháu mới vừa đầy tháng, cũng là người thân duy nhất của hắn :)

hắn có thể có lí do để không hận Tiện không, không có. hắn có thể tha thứ cho người bạn thân nhất của mình không- không có, từng chuyện, từng chuyện một, tan nhà nát cửa, mạng của cha hắn, mẹ hắn, chị hắn, anh rể hắn, của cả Liên hoa ổ năm đó, phải tính lên đầu ai đây, không phải đều là Tiện sao...

hắn đã từng hết lòng hết dạ với Tiện nhưng kết cục là gì, bị Tiện hại đến người thân chết hết, hắn chỉ còn lại một mình và đứa cháu nhỏ, oan nghiệt biết bao...

hắn, thèm tình thương gia đình đến cay nghiệt, hắn, vốn chẳng mấy khi nói những lời dễ nghe, cũng không biết làm thế nào để nuôi dạy Kim Lăng cho tốt, hắn, chỉ có thể làm những gì hắn cho là tốt nhất có thể, là chiều chuộng thằng bé vô điều kiện, là không để cho bất cứ kẻ nào đụng đến cháu mình.

ta thương Kim Lăng đến chảy nước mắt và cũng thương giang trừng, những kẻ thừa sức mạnh nhưng thiếu tình thương đến khổ sở.

nếu như Giang Yếm Ly không chết ngay trước mặt hắn, nếu nàng không vì đỡ thanh kiếm cho Tiện mà chết, có lẽ, sự nút thắt của hắn và Tiện đã sớm được hóa giải, nếu như nàng còn sống, chắc chắn Tiện không phải một mình bước đi trên con đường độc mộc, không thể quay đầu, nếu như nàng còn sống, hắn đã không phải một mình chống chọi rồi...

đến cuối cùng, khi hắn biết được sự thật năm ấy, người nhường linh đan lại cho hắn chính là Ngụy Vô Tiện, hắn biết rằng Tiện bị chửi mắng không có gia giáo, làm mất mặt Giang gia vì không mang kiếm, hóa ra những lời châm chích như thế, lại là vì Tiện đã mất đi linh đan, cả đời này, cũng không thể dùng kiếm...

hóa ra, Tiện đã hy sinh cho hắn nhiều như vậy...

hắn, hận Tiện, rất hận Ngụy Vô Tiện, nhưng hóa ra, hắn phải mang ơn kẻ hắn đã hận ấy...

hắn, trong mắt kẻ khác, đều là thất bại, đều là thua kém Tiện, hắn, rút cục mỗi lời người ta đồn thổi, châm chích đều khiến hắn để tâm đến cay nghiệt với tất cả...

nếu hắn có thể vô tư trút bỏ gánh nặng của trách nhiệm, của tôn ti, của ánh mắt người đời, hẳn hắn đã một phiên bản như Lam Hi Thần, thật tốt biết bao..

nhưng hắn không thể lựa chọn khác đi, hắn là giang tông chủ, phải chấn hưng giang gia, phải đứng đầu liên hoa ổ, hắn phải trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.. nhưng cuối cùng, vẫn thua lấy ông trời, hắn, vẫn luôn thua Ngụy Anh...

nếu hắn có một tri kỉ, một người sẵn sàng bên cạnh hắn, nói với hắn rằng hắn đã làm rất tốt rồi, hắn rất giỏi, hắn làm được, thì có lẽ hắn đã khác...

có lẽ trong thâm tâm của hắn, luôn mong có một tri kỉ, một người có thể sát vai cùng hắn, một người tin tưởng, yêu thương hắn, có lẽ hắn đã không cay nghiệt đến thế, có lẽ hắn cũng có thể như giang thúc thúc...

ai cũng cần những lời động viên, những lời an ủi, những lời tốt đẹp, để cuộc đời này ấm áp...