Thứ Ba, 28 tháng 6, 2022

Một chuyến tàu ngắn

 đã bao lâu rồi bạn chưa đi tàu?

đã bao lâu rồi bạn chưa nhìn đời chậm chậm qua ô cửa kính của tàu?

đã bao lâu rồi bạn chưa nghe tiếng còi tàu hụ, ngửi mùi xôi nóng, mùi ngô, mùi bánh mì, mùi cháo, mùi mì tôm trên chuyến tàu?

mình thì lâu lắm rồi, từ khi tốt nghiệp ra trường, cũng đã 12 năm, nên mình cực kì háo hức, cực kì muốn đi tàu 1 lần, dù lúc đó phải dậy từ 5h sáng để trả phòng khách sạn rồi di chuyển ra sân ga, thức dậy lúc 5h sáng bình thường là điều không tưởng với mình, nhưng bữa đó thì khác,

mình cực kì háo hức, cực kì muốn đi tàu 1 lần nữa

ở miền trung bữa đó là hè, nên dù là 5h thì trời cũng sáng rồi, kéo rèm mở cửa sổ, mình thấy bình minh sáng lòa một góc, đài không lưu ở sân bay lúc đó như ngọn hải đăng ở biển vậy, trời dần sáng, mấy cô chú đi bộ đã đi dọc đường, có nhà vừa mới bật điện rồi mở cửa chính, có nhà đã nấu đồ ăn sáng, yên bình lắm...

à tại khách sạn mình ở sát sân bay Đồng Hới, hướng cửa sổ nhìn thẳng ra sân bay.

trả phòng khách sạn xong, trên đường đi, anh tài xế là người địa phương nói còn sớm, muốn ăn sáng không, thế là ảnh dừng lại ở tiệm xôi ở dọc đường, mình hớn hở chạy đến mua 2 suất đầy đủ, chỉ có 15k :))) có rau, có thịt, có chả, có giò, ngon ghê, nhưng hổng dám ăn, vì mình thường không ăn sáng tầm này :))) với cả lát nữa lên tàu, sợ say :))))

ra tới sân ga, vẫn còn dư 15p nữa, nhưng trời thì sáng bảnh rồi, mới đứng đợi ở sân đã thấy có mấy gia đình đã ra ngồi chờ tàu rồi, lúc sau nữa, cũng có tốp bạn trẻ ra đón tàu, có cả 1 gia đình nữa, có vẻ họ đang đi du lịch.

tàu đến đúng giờ, đợi một chút cho khách xuống hết thì mình lên tàu, chỗ ghế ngồi của mình vừa có người ngồi trước đó nên có chăn và ghế còn ấm, mình thì nóng nên bỏ chăn ra trước rồi mới ngồi xuống.

ban đầu, cảm giác khá là không ổn khi ghế tàu thì cũ, người già người trẻ đủ cả, đa phần khoang mình là những người đi chuyến tàu dài, về Sài Gòn, có cô mới lên từ Đồng Hới như mình, nghe lạch cạch xong còn va khá mạnh vào ghế của mình, khá khó chịu, nhưng lát sau, nghe cuộc điện thoại của cô với con gái "Con ơi, mẹ bỏ vào thùng rồi mà nó còn rớt nước, người ta tí nữa thì không cho lên tàu... không, mẹ buộc kín túi rồi, chắc không sao đâu..." hóa ra cổ đóng đồ mang vào cho con gái, nên thôi, mình không bực nữa, nhắm mắt lại...

ban đầu, mình sợ trên tàu hôi, sợ mùi người, sợ mùi tàu... nhưng mà mình sai rồi =)) điều hòa trên tàu mát rượi, không có mùi hôi, mình còn ngửi thầy mùi xôi, mùi bánh mì, mùi mì tôm, thơm ơi là thơm :)))

phía ghế ngồi bên kia, có một chú, đi cùng bố, bố chú ấy đã già lắm rồi, dường như đi lại không tiện, nhân lúc tàu dừng ở ga Đồng Hới, chú ấy chạy xuống mua xôi ăn sáng cho 2 bố con, lúc mở hộp xôi, bố chú ấy kêu không có thìa, chú ấy liền chạy xuống tìm, chú vừa đi thì bố chú tìm thấy thìa trong hộp xôi, chỉ kịp nói với theo. Lúc sau chú ấy lên, mang theo thìa thì bố chú dã ăn rồi, chú ấy còn gắp chả sang bố rồi mới ăn. 2 bố con lặng lẽ ăn rồi chú ấy ăn xong, bắt đầu duỗi chân, ngủ thêm chút nữa, đồ chú ấy mặc không phải đồ mới nhưng gọn gàng, sạch sẽ, nhìn cách chú ấy chăm bố, lấy thìa cho bố, đưa giấy ăn rồi dọn dẹp hộp xôi sau khi ăn xong, mình thấy ấm lòng ghê.

ngồi sau ghế của mình, có 1 cô mua ghế phụ, tức là cổ phải ngồi ghế nhựa trên tàu, nếu có ghế trống, cô sẽ tranh thủ ngồi ké, nghe cô nói chuyện điện thoại với ai đó, ngta hỏi cổ đến đâu rồi, cổ bảo không nhớ :)) cổ nói chắc hôm sau sẽ vào đến sài gòn rồi hẹn người ra đón. cổ với cô mang đồ cho con gái ngồi với nhau, nói chuyện vui vẻ xởi lởi cả buổi luôn, nhờ nghe 2 người nói chuyện mới biết cổ mua ghế phụ nên không được ngồi ghế mềm đâu, tranh thủ ghế trống thì ngồi ké á.

được một lúc, có xe đẩy trên tàu bán cháo, bán mì tôm, bán đồ ăn vặt, mùi thơm sực nức tàu, dễ chịu ghê :))

do đêm qua mình mất ngủ vì lỡ uống cà phê buổi chiều và trà sữa lúc nửa đêm, nên cả đêm lăn lóc khỏi ngủ :))) cũng tại đệm ở khách sạn nóng mà điều hòa thì không đủ mát nữa :))) thế là lên tàu điều hòa thì mát, mùi thức ăn thì thơm nên dù có hơi ồn ào, mình vẫn ngủ ngon lành :)))

bên ngoài, cây cối xanh um, khung cảnh làng quê chậm chậm lướt qua, cảm giác thực dễ chịu

có người soát vé, có cô chú bán đồ ăn trên tàu thỉnh thoảng đi lại, có mấy người đi tàu đường dài đi vệ sinh, có bé khóc chút chút rồi nín, có tiếng loa thông báo sắp đến ga nào đó, có người lên, có người xuống và tui thì đi tiếp đến Huế :)))

lúc xuống ga Huế, có nhà mua cây giống ở đâu đó cũng xuống, thật muốn hỏi chị ấy cây giống gì thế, mình cũng muốn mua mang về :))

có 2 bố con cũng đi từ Hà Nội vào Huế, người con sẽ ở lại nhưng người bố thì phải về Đà Nẵng, đang hỏi mấy chú quản tàu giờ giấc quay lại.

xuống ga Huế đông ơi là đông, nhiều tây balo cũng dừng ở đây, họ vào chật kín nhà vệ sinh nên mình phải ra ga rồi mới dùng.

hộp xôi mang từ Đồng Hới sang vẫn còn nguyên, nên mình tới Huế ăn bánh canh ghẹ và cả hộp xôi nữa

dù chỉ là 3h ngồi tàu, nhưng nhiều cảm xúc từ hồi sinh viên quay trở lại, cảm nhận một chút chậm dãi giữa đời, một chút mát lạnh trong mùa hè của miền trung...

hồi xưa đọc thơ Nguyễn Bính bảo:

Tôi thấy thương những con tàu

Ngàn đời không đủ sức đi mau

nên nếu một lúc nào đó, bạn hãy thử đi tàu nhé, để cảm nhận đời chậm dãi, chút ồn ào dễ chịu và chút bình yên trong tâm hồn.

Hà Nội

28Jun2022




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét